Review Fuji X-Half sau 2 tháng lấy ẻm làm máy chính

21Vinh
Viết bởi 21Vinh
Lượt xem: 29
7 phút đọc

(Video cho ai thích ngắm mình nhiều hơn :3 https://youtu.be/lrB2YhR254k?si=ALf0Dvv8YmUSaYzN )

Mình bị nghiệp quật anh chị em ơi 🙁 Sau cái bài preview này https://21vinh.com/fujifilm-x-half-cai-may-fujifilm-dau-tien-ma-minh-nghi-minh-se-khong-ua/ thì mình có dịp mua thử em X-Half xài chơi, rồi mình dính ẻm không lối thoát. Trước đây mình có chụp film, nhưng chụp được 2 cuộn thì ngưng, vì đơn giản là không hợp. XHalf đáp ứng được yêu cầu “chơi film kiểu số” của mình:
. mình muốn tấm hình mình nó có dấu ấn riêng, bằng những filter “độc lạ” gần như chỉ mình XHalf có: hở sáng (light leak), quầng sáng (halation) v.v..
. muốn có 1 cái máy nhỏ gọn, cần là móc ra chụp liền ngay lúc đó. (Mình thậm chí còn không coi lại hình (mình dồn 1 lần 2, 300 tấm rồi mới chuyển vô đt/máy tính coi 1 lượt; chuyện này nó có 2 cái hay: 1 là bạn phê ngay lúc bấm máy, sướng nhất là lúc đó, còn lại hình xấu hay đẹp, với mình thiệt ra cũng không còn quan trọng nữa, quan trọng là cái lúc giơ máy lên, ngắm, và bấm nút chụp: mình “zen” (an bình và trầm tĩnh) nhất, sướng nhất; 2 là khi coi lại hình, bạn sẽ được sống lại những cảm xúc (vui vẻ) ở khung cảnh đó). Bà xã mình nói sao dạo này đi chơi (1 mình) mình ít chụp hình, và chụp hình xấu hơn, mình nghĩ chắc là do tư duy của mình đã thay đổi. Mình chụp cho chính mình, mình không chụp để kiếm likes, nên với mình, như vậy là đẹp. Và, cũng với mình, nhiếp ảnh là 1 môn nghệ thuật, mà nghệ thuật thì người này thấy xấu, người kia thấy đẹp là chuyện thường. Quan trọng là mình thấy đứa con tinh thần của mình đẹp là mình thành công rồi.)
. Ngoài ra máy còn có cái “cần gạt film” cũng vui vui: nó tạo cho mình 1 sự suy nghĩ là: à, mình mới chụp xong 1 tấm đó nha, phải “lên cò” thì mới chụp tiếp được tấm tiếp theo; và số lượng “film” cũng giới hạn, chụp cho nắn nót, chụp cho cẩn thận nha, không phải bạ cái gì cũng chụp được đâu. Và, nếu bạn chụp film thiệt, thì thay vì chụp xong 1 cuộn, bạn phải tốn thêm công chạy tới lab rửa hình (mình U40, sống ở SG nào giờ, giờ mình oải nhất là ra đường, xe cộ lúc nào cũng đông đúc, con người lúc nào cũng vội vã, dòng năng lượng này nó chảy liên tục, mình…ngộp, và quyết định chọn ít ra đường (vào giờ cao điểm) nhất có thể), rồi chờ vài tiếng để lab chuyển hình qua email của bạn, thì với Xhalf, bạn chỉ cần chuyển “cuộn film” mới chụp vô app, chờ vài phút cho app “develop” “cuộn film” của bạn, và voilà (xin giới thiệu), “cuộn film” của bạn đã hoàn thành (cái lần đầu nhìn hình của mình chạy ra nguyên cái contact sheet, sau đó chuyển từ trắng đen qua nhiều màu hơn, ta nói nó thích, nó đã lắm mấy bạn; thiệt sự không uổng công equipe thiết kế ra cái app này: theo mình nó đáng giá từng đồng từng cắc).

Những tấm hình đầu tiên với ẻm.

Giai đoạn “develop” “cuộn film” mới chụp. Xong xuôi là bạn có thể chia sẻ lên MXH (hoặc giữ cho riêng mình) rồi.

Mình hay xài nhiều: filter LLK (light leak), halation, film outdated (expired film), film camera mode. Nếu xài film simulation thì nó lại quá bình thường rồi, và tất nhiên là thua nhiều máy fuji X khác, vì tất nhiên: chất lượng hình ẻm thua mấy e X kia rồi. Với mình, ẻm thật sự tỏa sáng ở mảng filter này.

Mình để mode auto, bù trừ sáng bằng vòng EV, hiếm khi xài mode khác

Có xài flash, flash fuji nói chung là dịu kha nha, bù shadows vừa đủ, khá dễ chịu.

Sạc pin dễ dàng qua cổng C. Mình hầu như ko rút pin ra sạc riêng; cũng như rút thẻ ra gắn vô đầu đọc thẻ nữa: bắn hình qua wifi cho gọn, từ hình lẻ cho tới hình “film”

Quay phim cũng vui vẻ.

Văn không hay nhưng được cái chữ dốt, giỏi kể chuyện bằng hình hơn, thôi các bạn coi hình nhe hẹ hẹ.

Dưới đây là vài hình 2in1: mình chụp 2 tấm rồi dồn vô 1 khung.

Chia sẻ bài viết này
Avatar photo
Viết bởi21Vinh
Follow:
Mình là cháu, là con, là bạn, là chồng, là cha, là người định hướng và là người thích chia sẻ những gì mình thấy hữu ích, cho chính bạn, cũng như cho chính mình tự ôn lại bài học/tập đó. Mình thật sự bắt đầu hành trình với nhiếp ảnh từ đầu năm 2012; chơi Fujifilm từ 2017 và dính với ẻm tới giờ. Mình thích gặp anh em, nghe anh em kể những câu chuyện của chính anh em, mình học được rất nhiều, mở mang rất nhiều & trân quý lắm những cuộc gặp như vậy.
Không có bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *